Khi người chụp ảnh giơ máy hình lên, ông đặt hai tay đan vào nhau lên bàn. Tác giả Maney viết rằng: Trong cuộc đời mình, Watson có thể mất tất cả nhưng những gì còn lại sẽ là người vợ thân yêu của ông. Bạn dùng thời gian như thế nào thì thời gian sẽ làm ra bạn như vậy.
1874 và là con út của ông bà Thomas và Jane Fulton White Watson. Bằng cách giảm giá cho thuê, dù lời ít thôi trên mỗi máy, ông đã khuyến khích tăng nhu cầu mua hàng rẻ của Nhưng ông yêu các nhà máy sản xuất máy đục lỗ thẻ đến mức, trong cuộc họp xung quanh chiếc bàn gỗ, ông đã ra lệnh xây thêm nhà máy 7,5 mẫu
1937, sau khi viếng thăm vua nước Anh, Goege VI, tại Luân Đôn, Watson và Jeannette đáp tàu đến Berlin, thủ đô nước Đức đang trong thời kỳ Hitle nắm chính quyền. The Wall Street Journal đã viết về Watson: Nhớ về Watson là người ta nhớ rằng: Ông chỉ nói sự thật. Có phải những chuyện như vậy đã làm cho Watson trở thành người bán hàng vĩ đại nhất thế giới.
Đó là đổi tên công ty. Và đây là thời điểm ghi bàn của Gerstner: Họ buộc phải hướng về thị trường, nghĩa là phải phục vụ trở lại công việc kinh doanh của khách hàng. Thoạt đầu, tưởng chừng như Tom đang chống lại người cha vừa gia trưởng vừa tràn ngập tình yêu thương, bằng cách đánh cược toàn bộ IBM vào lựa chọn mà Fortune gọi là Canh bạc 5 tỉ đôla.
Không khó để biết vì sao Watson nhấn mạnh như vậy. Bằng cách đó, chúng ta không chỉ tiết kiệm chi phí sản xuất mà còn bán được dễ hơn. Chi tiết trùng hợp rõ nhất là Ollila tạo ra Club 10 để tôn vinh những cá nhân xuất sắc có 10 sáng kiến hay phát minh cho tập đoàn, thì nửa thế kỷ trước Watson đã lập ra Club 100% để tôn vinh những nhà bán hàng xuất sắc.
Để làm được như thế, Watson muốn biến CTR thành một công ty lớn và được tôn trọng, gắn liền với những giá trị đạo đức cao quý của giáo lý Orthodox. Cờ nước với những ngôi sao như thế chiếm hết không Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó.
Nếu nhìn chung, thì cảm giác đó có thể thiếu cơ sở. Và IBM có thể ngẩng cao đầu vì đây là máy tính đầu tiên cho phép lập trình bằng phần mềm bằng cách sắp xếp các nút trên một bảng nút cắm. Chỉ cần năm năm điều hành, từ 1993 đến 1998, Gerstner đã chuyển bại thành thắng.
Ante đã viết như thế trên Business Week Online, ngày 12. Như vậy, với một tâm thế luôn hướng về cộng đồng, luôn khát khao làm cho xã hội quanh mình (có thể nhỏ gọn trong một ngôi làng hoặc rộng lớn bằng cả một hệ mặt trời) tốt đẹp hơn, chính họ, những doanh nhân (dù lớn hay nhỏ, dù Tây hay Ta, dù cổ hay kim) luôn được xã hội tôn vinh không phải vì số của cải khổng lồ họ kiếm được, mà vì những đóng góp vô giá Dường như có tiếng vọng của Watson ngày xưa: Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy bàn nhiều về công việc của khách hàng.
Các sinh viên trường này ắt hẳn ngày ngày nhìn thấy chân dung Watson trong trường của họ - nơi có phòng thí nghiệm IBM. Watson đã xúc động khi đọc những dòng thư của người con trai chỉ mê bay trên trời và sợ hãi việc quản lý IBM: Nếu cha muốn, con sẽ về làm việc cho IBM. Ông bắt đầu viết lên tấm bảng trắng:
Điều này thỉnh thoảng vẫn gây ra vài tranh cãi rằng cha hay là con đã làm nên kỳ tích đó. Chẳng hạn, luật sư kiếm tiền bằng việc hành nghề luật, bác sĩ kiếm tiền bằng cách chữa bệnh cứu người. Ollila một nhân vật cũng góp mặt trong bộ sách này cũng ở vào tình trạng y như Watson vậy.