Tôi rán tím cách cho bớt lỗ. Và tôi đã chết điếng thật, nếu không có sẵm một phương pháp nhất định để giải quyết những nỗi khó khăn. Nếu bạn muốn đọc cuốn này cho có lợi nhiều nhất, bạn phải có một điều kiện cốt yếu vô cùng quan trọng hơn hết thảy các quy tắc.
Thật là bao nỗi oán giận chua chát chỉ vì một nguyên nhân lặt vặt: một bó cỏ khô. Mười tháng sau ông bà lại bỏ một người con gái nữa, sinh được năm ngày. Như vậy có phải bác sĩ Osler muốn khuyên ta đừng nên gắng sức một chút nào để sửa soạn ngày mai không?.
Hàng triệu người như cô Alice; bạn dễ thường cũng là một trong những người ấy đấy. Emerson nói: "Suốt ngày ta nghĩ sao thì ta cư xử vậy". Sướng hơn chúng mình nhiều! Chính chúng ta mới đáng thương!".
Phương pháp ấy, chính danh ca Galli-Curci áp dụng hàng ngày. Chúng tôi tưởng lối văn ấy phải là lối văn của thế kỷ thứ 20 này. Được vậy thì tốt lắm, còn rủi y có quát tháo thì tôi cũng có dịp để rán giảng giải cho y.
Ông ta lại hỏi đến những thư chưa đáp. Ưu tư nào khác những giọt kia? Nó đập, đập, đập, không ngừng vào thần kinh ta, đủ sức làm cho ta điên và tự tử được. Nếu bạn ngồi máy bay tới Greenland, phi cơ của bạn có thể đáp xuống phi trường Evans, một phi trường mang tên ông.
Ông đọc sách và nhiễm được thú nghiên cứu những vấn đề chính trị kinh tế và xã hội. Tiếng Anh của tôi hồi đó còn non lắm - thực sự thì chỉ kể như mới học được sáu tháng - nên nhiều chỗ tôi phải dựa vào bản dịch tiến Pháp. Những thầy thuốc thời xưa mà gặp họ chắc phần đông sẽ tuyên bố họ bị bệnh tưởng.
Cách đó sẽ giúp bạn tập được thói quen nghỉ ngơi trong khi làm việc. Phần đông đều dơ tay. Nay xét về tâm lý thì vì đâu mà phương pháp của ông H.
Có nhiều bạn lại nói: "Ước gì anh chàng Carnegie này phải trả nhưng toa hàng của ta, tiêu pha trăm món cần thiết như ta với số bổng của ta, để cho y bỏ cái giọng dạy đời ấy đi". Sullivan mua một tấm thảm rạp hát của hai người mới lập. Những lúc ấy chỉ có cách cầu nguyện.
Ông Bolitho viết câu ấy sau khi bị cưa một chân vì tai nạn xe lửa. Ông ấy nổi khùng vác súng lục đuổi người bếp, rồi bỗng ông ngã vật ra chết thẳng, tay hãy còn nắm chặt khẩu súng. Mỗi lần chỉ có một hột cát xuống thôi.
Mới đầu ông giấu, sau ông thú rằng bị các bạn học đá đít. Sau cùng lương tri nhắc tôi rằng lo lắng như vậy vô ích, và tôi kiếm ra một phương pháp để giải sự ưu tư đó. Bạn nên nhớ rằng nhiều người khác cũng lo lắng về tài chính như ta vậy.