Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu. Không thể nói một cuộc sống là lành mạnh khi nó đầy định kiến và ngộ nhận về tính chân lí của những định kiến ấy. Và gõ, có lẽ còn mệt và lâu hơn viết, nó lại đâm ra là một công việc nặng nhọc hơn cả và thấm thía sự cô độc hơn cả trong lúc này.
Hai anh em kéo co vài lần bỗng bạn thấy mình không thấy mặt ông anh. Và lẻn vào hủy hoại nốt tình cảm gia đình. Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ.
Sau mỗi pha bóng hoàn thành nhiệm vụ đầy tính sáng tạo, thay vì vuốt tóc, anh tiếp tục lựa chọn vị trí cho tình huống tiếp theo. Hy vọng có thể hâm nóng lại. Thế rồi, cuộc sống trở nên sôi động hơn mọi ngày.
Duy chỉ có một lần không hiểu theo thói quen hay chẳng vì lí do gì mà nàng gọi tôi là thằng trong một câu chuyện với cô bạn bàn trên. Hoặc biết nhưng không rõ. Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội.
Ông có thể bắt ông cụ chết theo cách ông thích. Cậu em thế là tạm biệt rồi. Thật ra sự thể có cái gì đâu, mọi người lo quá làm khổ nhau.
Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời. Dễ thôi con ạ, con viết lại xem nào… Tất nhiên là không phải ai cũng thế.
Và an ủi mình viết với chút niềm tin năng lực vẫn còn. 18 tuổi là được tự do. Còn kiêng nể làm gì, họ hiểu nhau khá rõ rồi.
Biển số… Biển số bao nhiêu nhỉ? Không nhớ. Nhìn xuyên vào nó, thôi miên vào nó, những con chữ tôi không hiểu. Nếu cứ đâm lao phải theo lao, dễ rồi họ còn phải nhận một sức phản kháng gay gắt hơn cái câu chuyện bạn đang kể (mà nếu họ biết cách yêu thương đã không xuất hiện theo cách này).
Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo. Tôi đang đơn độc và chỉ có cái xe làm bạn. Họ không phải thiên tài, và họ cho rằng thiên tài (thơ) của chả làm nên được cái gì, thế là họ không cần quá bận tâm đến điều đó.
Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh. Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa. Nên cứ phải từ từ từ từ.