Đó là: Sự may mắn có thể thu hút được nếu chúng ta biết nắm lấy cơ hội. Hẳn các bạn còn nhớ khoảng thời gian tôi đang là một người thợ khắc chữ trên những tấm thẻ đất sét với tiền công ba cắc bạc mỗi ngày. Lúc nào họ cũng thảo luận và cẩn thận trước khi tiến hành những kế hoạch kinh doanh mới.
Ta sẽ nói cho cháu nghe những điều cháu đang muốn biết. Tôi phải quay trở về càng sớm càng tốt nên muốn bán bầy cừu kia ngay lúc này. "Thà thừa một thận trọng nhỏ còn hơn phải gánh chịu một điều ân hận lớn về sau".
Chúng ta đâu phải là người bảo trợ cho ông ấy! – Ông đáp một cách không suy nghĩ. - Do thần biết nắm bắt những cơ hội tốt đến với mình, tất nhiên mọi thần dân trong vương quốc của bệ hạ cũng có những cơ hội đó nhưng họ đã không biết nắm bắt chúng. Một hôm, bà ấy tìm đến tôi và vay một số vàng để cho con trai bà góp vốn làm ăn chung với một người chủ đoàn lữ hành.
- Lẽ nào anh không rút ra được bài học gì sao? Thật ra, điều này cũng đơn giản thôi, chính là: "Nếu anh muốn giúp bạn bè của mình, thì phải sao để gánh nặng không chuyển từ bạn bè sang cho chính bản thân anh". Trên lưng mỗi người là một túi da dê đựng đầy nước. Cháu bắt đầu hiểu ra rồi.
Mỗi một quy luật trong năm quy luật này đều có ưu điểm riêng của nó, mà bất cứ ai cũng có thể áp dụng được. Ta đã già rồi, mà người già thường không hẹp hòi gì trong việc truyền lại những hiểu biết của mình cho người khác, nhất là đối với những chàng thanh niên đã đến tuổi khôn ngoan, chín chắn như cháu. Nhưng điều này mãi mãi không thể thực hiện được.
Tuy nhiên, người chủ đoàn lữ hành này là một gã chuyên đi lừa gạt tiền bạc của người khác. Khi nạn đói xảy ra, ông đã mua ngũ cốc từ Ai Cập chở về Damacus để phân phát cho dân chúng và nhờ vậy mà không có ai chết đói cả. - Cậu không biết làm gì, thì suốt đời cậu đúng là một kẻ hèn nhát.
Nhưng vì bà ấy mang vật này đến để bảo đảm, nên tôi không thể từ chối được. Trước khi trở thành thương gia, anh Araman cần phải học và tinh thông nghề buôn bán. – Bà Sira tâm sự - Gia đình cha mẹ ruột tôi rất giàu có, nên cho tôi một số vốn khá lớn.
- Tôi nghĩ ắt là như thế. Thật ra, bản thân các bạn và các thành viên khác trong gia đình các bạn vẫn thường muốn mua những thứ mình thích, chứ không phải là những thứ cần thiết trong cuộc sống. Nhưng mỗi ngày trôi qua thì sự túng quẫn của con càng bức thiết hơn.
Những lo lắng của bà Swasti là đúng. – Tôi cứ tưởng tốt nhất là có được mọi thứ mà không cần phải làm lụng gì cả chứ! Hãy nhìn Zabado này, nếu chúng ta bị bán vào đấy để làm những công việc nặng nhọc như xây tường thành kia, thì tôi sẽ đi lấy nước hay làm một việc dễ dàng nào đó. Các bạn nên biết rằng, giờ đây ở Babylon có nhiều vàng hơn các bạn nghĩ và số vàng đó đủ cho tất cả mọi người.
Một vài tiếng xì xào ngạc nhiên nổi lên và lan dần trong đám thực khách, còn Tarkad bắt đầu chú ý lắng nghe. Arkad không chỉ được mệnh danh là người giàu nhất ở thành Babylon, mà còn được mọi người ngưỡng mộ bởi tính tình hào phóng và cởi mở. Vì thiếu kinh nghiệm buôn bán mà tôi đã tiêu tán hết số vàng đó rồi.