Mathon để cái hòm trên sàn nhà, ngồi xổm xuống mở nắp bằng cả hai tay và nói: Chồng tôi đồng ý cưới tôi chỉ vì món hồi môn đó, chứ không hề yêu thương gì tôi. Vài ngày sau vào một buổi chiều, Rodan do dự bước vào cửa hàng của Mathon, một người cho vay vàng, buôn bán nữ trang và các loại vải vóc quý.
Trên đầu mọi người, nền trời xứ Babylon huyền hoặc những vì sao muôn màu lấp lánh. Rất nhanh sau đó, Megiddo đi theo và mất hút cùng với ông chủ mới của mình. Bà ấy chỉ tôi tới chỗ người cho vay tiền và nhờ ông ta đưa tôi đến nhà người chủ đang sở hữu cậu.
Ý nghĩa này chính là cách chữa trị thứ năm: “ Hãy quyết tâm sở hữu một ngôi nhà, vì như thế bạn mới có thể tích lũy được tiền bạc và có điều kiện tốt hơn để thực hiện những cuộc đầu tư mang lại lợi nhuận trong tương lai”. Ông bàng hoàng nhận ra đó chính là Kẻ cướp biển ngày trước. Gương mặt của Tarkad trở nên bối rối và lúng túng.
Con đừng bỏ qua bất cứ một chi tiết nhỏ nhặt nào nhé! Tại sao mày cứ ngồi tách biệt một mình vậy? - Một túi vàng và một mảnh gốm trên đó khắc những lời khôn ngoan, các anh sẽ chọn cái nào?
Vì vậy, tôi không nhấn mạnh đến kế hoạch này. Tôi rất buồn cười về cách suy nghĩ khá đơn giản của chàng thanh niên nọ. Với một nhạc cụ như thế, tiếng nhạc của tôi sẽ tinh tế hơn nhiều, hơn cả lần tôi gảy đàn phục vụ nhà vua.
Như chính tôi chẳng hạn, tôi bắt đầu sự nghiệp làm giàu của mình khi còn là một cậu bé và đã mua một con bê cái với giá một đồng bạc. Điều này có thể dẫn đến hậu quả bị mất cả vốn liếng. – Ông Algamish nói – Cháu không biết rằng mỗi một đồng tiền vàng cháu để dành được cũng chính là một tên nô lệ làm việc cho cháu.
Cuộc sống của tôi bỗng chốc trở nên khốn đốn và tồi tệ. Tôi thường mang những bó thảm lớn, loại đẹp nhất theo ông chủ đến nhà Nomasir để bán cho ông ấy. Nhưng nếu biết tuân thủ theo các quy luật đó, họ không những giữ được vàng mà còn khiến vàng ngày càng phát sinh lợi nhuận.
Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói: Tôi không muốn để vàng nằm im trong túi, cho dù tôi cũng rất sợ gặp phải những rủi ro, bất trắc. Bansir mỉm cười nói với bạn:
Những lo lắng của bà Swasti là đúng. - Tại sao ông luôn phải làm việc cực nhọc, gian khổ cùng với đoàn lữ hành như thế? Có bao giờ ông dành thời gian để tận hưởng những thú vui cuộc sống không? Quốc vương đang mở yến tiệc trên hoàng thành, với món bánh mì bùn và xúp hành cho các vị đấy!
Cuối cùng, tôi trở thành người khắc chữ nhanh và đẹp nhất. Họ mới có đứa con trai đầu lòng rất kháu khỉnh. Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này.