Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước. Không biết nên viết tôi mới 21 tuổi thôi à hay đã 21 tuổi rồi ư. Đến giờ tiêm, mẹ bạn dúi cho y tá 10 nghìn.
Lại có kẻ ngồi nghiêng nghiêng đầu, tay chống cằm quan sát bà già. Cũng như với cuộc đời này. Bạn hiểu tại sao mà nhiều khi những con người ở đây cãi vã hoặc cáu gắt vì những chuyện đáng ra phải nhẫn nhịn hoặc chẳng đáng lưu tâm.
khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đức Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh. Công tắc ở đâu để mẹ tắt cho.
Như một bông tulip rơi trên mặt tuyết. Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức. Cạch! Rất thích cái cảm giác đi một quãng dài rồi dừng xe lại, gạt chân chống, tắt chìa khóa điện.
Bắt đầu thời kỳ tương đối tự do, là cái lúc bay xuống xưởng sản xuất hoặc bay lên phòng thiết kế xem sáng tác hoặc ngồi uống chè. Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật. Tất nhiên là không phải ai cũng thế.
Phố phường lành lạnh, đã sạch hơn trước. Tôi làm trong năm phút. Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa.
Bạn muốn đem lại cho họ những điều hơn thế. Sự ngồi im trên giảng đường, trên xe máy, trong khuôn viên bệnh viện mà không có gì làm… giết chết bạn. Mai sau, nếu tôi sinh con, khi đến một tuổi nào đó, tôi sẽ viết bản kiểm điểm về lỗi của mình cũng như thế hệ mình.
Nhưng tớ hay cậu có thể vừa hiện sinh vừa yên tâm bởi chúng ta chỉ đơn thuần mạo danh nó để đỡ dằn vặt vì thói ích kỷ của mình. Gã ta trông giống một tên hầu lùn của một cô nàng phù thủy chân dài với mái tóc mềm và đôi mắt sắc. Tôi và thằng em lại về.
Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong. Viết từ nãy đến giờ, bạn muốn đi rửa mặt quá nhưng cứ sợ quên, bạn cố viết nốt. Tôi lại dẫn ông anh đi.
Hy vọng là bạn còn cơ hội sống để có thể nhận ra. Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc. Dễ dàng bắt quen với nhau và tạo không khí thoải mái sau vài lần cụng ly.