Thông thường thì niềm mong chờ cao cũng động viên chúng ta bền gan, ngay cả khi đối mặt với nghich cảnh. tôi nhớ mình đã nhìn qua phải, qua trái và nghĩ mình không thể nhảy được vì nó rộng quá tôi thừa hiểu là những lưới hái sẽ băm mình ra thành từng mảnh. cuộc đời sắp đặt ra những chướng ngại vặt vãnh như thế này cho ta vượt qua ấy mà”.
họ thường đi những tuyến đường khác nhau từ nhà đến sở làm, và thỉnh thoảng dùng súc sắc để ra quyết định cho phong phú. tôi đá nó lên, không chừng nó là một tấm vé số hay đại loại. tôi hoàn toàn nắm quyền chủ động trong cuộc đời mình – hành động hơn là ngồi nhìn mọi việc đi chệch hướng.
Theo như cách lái xe là lạ của hắn thì cô tin chắc là hắn say rượu. đó là lý do tôi suy nghĩ rằng mình thật sự may mắn, thay vì chịu chết rằng mình không thể thay đổi được gì”. Như nhiều người không may khác, Patricia thường hay bị trì hoãn, chậm trễ mỗi khi đi lại.
Cả hai chúng tôi nghĩ rằng đó là ý tốt. quả là một vụ tấn công dã man và vô cùng bất ngờ. Niềm mong chờ ảnh hưởng đến nhiều mặt trong suy nghĩ và hành động của chúng ta.
giống như Clare, Erik đã làm nhiều công việc khác nhau, từ thư ký văn phòng, công nhân mỏ than, tài xế taxi, đến hồ lì ở sòng bài. Tôi tin là mình đúng. Không ai có thể bán sự may mắn của mình.
Chẳng hạn, “bạn thích Tolken không?” là câu hỏi đóng, trong khi “bạn nghĩ gì về Tolken” là câu hỏi mở Kịch bản 2: tưởng tượng, bạn cần vay môt khoản tiền ở ngân hàng của bạn. Thay vào đó, chỉ cần ghi vài chữ tả lại điều may mà mình tình cờ gặp được.
Khi tôi nhặt lên thì phát hiện có tới 5 tờ 20 đô la – vị chi là 100 đô la. Lynne tham dự cuộc thi giải ô chữ và thắng được 25 đô la. Nếu bạn gặp 20 người một tuần, bạn sẽ có cơ hội gặp ai đó thú vị.
Người may mắn trong nghiên cứu của tôi thường hay nhắc tới việc họ nắm bắt được những cơ hội đổi đời trên báo, tạp chí, và trên bảng thông báo, trên internets như thế nào. hãy sử dụng thang điểm sau đây: những khác biệt này là do người may mắn và người không may khác nhau trong việc sử dụng trực giác khi ra quyết định.
có cả thảy trên 700 người gởi lại biểu mẫu, trong đó họ dự định mua 2000 tờ vé số. ba đề mục (lời tuyên bố) đầu tiên của bài trắc nghiệm đó liên quan đến những nguyên tắc phụ được thảo luận trong chương này. những mục tiêu cụ thể sẽ hữu hiệu hơn những mục tiêu chung chung.
Helzberg, lúc đó ở tuổi 60, đang nghĩ đến chuyện bán công ty của mình, nhận ra công ty mình có thể là dạng công ty Buffet quan tâm tới. Anh cũng từng lẫy lừng vì những quyết định kinh doanh thông qua trực giác: “cách đây khoảng hai năm rưỡi tôi chợt nảy ra một sáng kiến về khái niệm quản lý đầu tư và tiền trợ cấp mới. Đôi khi – trong những điều kiện tưởng như đầy đủ nhất – may mắn vẫn cứ không đến.