Tôi không biết cậu đã làm gì trong những tháng qua, nhưng mọi việc đang rất tốt đấy. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ.
Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh.
Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo. - James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng.
Thế nhưng làm thế nào có thể xác định phạm vi thẩm quyền cho các nhân viên của mình? Phải chăng cũng có nhiều mức độ, phạm vi thẩm quyền khác nhau? Anh nghĩ đến Josh và Jennifer, và về những công việc mà anh sẽ giao cho các nhân viên của mình. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. - Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai.
Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không? - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt.
Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây. Đó là một dự án gồm nhiều giai đoạn, và Jessica tin rằng cô đã lưu tâm kỹ lưỡng đến tất cả các công đoạn này. Anh chỉ thích tặng hoa cho em, thế thôi.
Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.
Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này. Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua.
Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn! Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào.
Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". - James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.