Một số người lo ngại rằng với quá nhiều những phương tiện thông tin hiện đại thì nghệ thuật nói sẽ trở nên lỗi thời. Trong xã hội có vô vàn những tình huống giao tiếp. Tôi còn tưởng tượng phòng ghi âm ra sao, cái cảnh người ta đọc những bản tin tức, tường thuật thể thao như thế nào…Ôi chà, lúc đó tôi đã nghĩ: Giá mà một lần, dù chỉ một lần… đài phát thanh, đài phát thanh…
Chính là Danny Kaye! Vị khách mời này và chương trình nói về anh đã làm cho rất nhiều người phải bất ngờ. Nhưng tôi không dám uống một cốc rượu nào, vì ngay sau đó phải chuẩn bị cho chương trình của tôi từ 6 giờ đến 9 giờ sáng. Họ đã thành công trong việc tạo ra một không khí mang lại cảm giác thân mật, thoải mái giữa chủ và khách từ những chiếc ghế ngồi này.
Năm 1993, Harvey tiếp tục xuất bản cuốn sách bán chạy thứ ba, cuốn Sharkproof, với những chuyên mục rất thú vị: Nhận lấy công việc bạn muốn, Tìm kiếm công việc yêu thích, Thị trường ngành nghề ngày nay… Yếu tố này bao giờ cũng cực kỳ cần thiết, không chỉ trong công việc mà trong bất cứ tình huống trò chuyện nào. Lúc mãnh liệt, lúc mềm mỏng, khi từ tốn, khi lại cương quyết… Tôi tùy cơ ứng biến trước những tình huống khác nhau và những cảm xúc khác nhau của mình.
Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó. Trong tâm trí không tỉnh táo này, làm sao biết nên hay không nên nói những gì. Không phải ngẫu nhiên người ta bảo đôi mắt chúng ta là Cửa sổ của tâm hồn.
Nhưng trên hết là Regis và Kathie Lee đã bày tỏ cảm xúc một cách chân thành, điều này thật sự đáng quý. Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo. Vì thế lần này tôi muốn hát với một cảm xúc mạnh mẽ hơn.
Khi gặp phải chuyện gì không như ý, hãy cố quên nó đi và nghĩ đến những việc khác có thể đem tới niềm vui cho bạn. Cũng không vì chỗ đẹp mà quên đi thời điểm có hợp lý không. Ông là một người hùng trong tâm trí tôi, là người mà tôi luôn ngưỡng mộ.
Tôi quen biết gia đình Bob Woolf khá lâu và luôn giữ một mối quan hệ thân thiết. Tin tôi đi, tôi biết điều này rõ lắm. Và từ đơn giản thì bao giờ cũng dễ hiểu.
Giờ đây ta cũng phải biết rằng nó đã kết thúc. Don tới bàn của Sinatra để nhờ một việc. Will Rogers từng nói: Một người dù khờ khạo đến đâu chăng nữa ít ra cũng biết đôi chút về một lĩnh vực nào đó.
Với tôi, ngôn ngữ điệu bộ cũng giống ngôn ngữ nói vậy. Cách tốt nhất để không lãng phí thời gian? Đừng đi. Bob Hope cũng khiến tôi thất vọng với lý do tương tự.
Tôi liếc nhìn đồng hồ…11:07. Không phủ nhận thực tế. Chẳng có gì ngạc nhiên khi điều ngược lại cũng nhiều phần đúng.