Pikka On

Sung sướng với 2 em hàng xóm xinh đẹp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi biết, sự muốn mới này mới hơi sự muốn mới trước đó, trong tôi. Em gọi mãi không dậy. Khi mà tôi lạc loài.

    Với đời người, ngắn lắm. Và bác thường là người chiến thắng và đạt được mục tiêu. Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về.

    Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác. Cuộc đời bác không đơn giản thế, bác còn tạo ra, nuôi dưỡng và giúp đỡ (cũng như nhào nặn) những con người mà sự bù trừ không đủ trí tuệ để tính toán. Hôm đó trời mưa to vừa tạnh.

    Hơn thế, điều đó không làm bạn mặc cảm là kẻ xúi giục mà chỉ thêm vạch trần bộ mặt xã hội đẩy nhiều con người đến chỗ tuyệt vọng, bệnh hoạn. Bạn sẽ không trình bày nhiều. Khi rời sân cỏ để về căn phòng tầng hai cách mặt đường chừng mười mét.

    Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ. Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ. Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi.

    Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây. Nhưng rốt cục thì chúng ta vẫn không thích nói thật. Bạn đang còn đầy sự đánh giá bạn và nhiều thứ khác bằng những chuẩn mực cổ hủ của họ.

    Hết xe này đến xe kia khoe giọng hát của mình trong cuộc thi ngoài trời. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu. Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới.

    Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì. Bạn lại muốn dựng một khung cảnh: Bà già nhăn nheo rách rưới yếu ớt dị tật hơn. Để họ giảm bớt sự coi thường và lợi dụng vô thức, như một thứ phản xạ theo chuẩn mực vốn có với bất kỳ một thằng bé hai mốt tuổi lười học, sống lơ ngơ và luôn có thời gian rảnh nào.

    Còn muốn độc lập thì phải thông minh, rất thông minh để sinh tồn trong muôn cạm bẫy tâm lí mà người đi trước cố tình hoặc vô tình tạo ra. Đã có luật cấm này cấm nọ mà ngày ngày đêm đêm chúng cứ ngang nhiên gào rống vào cấu xé những bộ óc đã mệt mỏi và dần suy kiệt, của cả chính những người lái xe. Ốm ra đấy mà làm gì.

    Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ. Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái. Tua nhanh thôi, mệt rồi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap