Ông hãy giúp tôi biết sai lầm cốt yếu của tôi là gì không? Những tiếng cười sẽ phá tan bầu không khí ngột ngạt căng thẳng ở những cuộc họp. Để rồi bạn phải giải thích dài dòng cho người ta hiểu.
Tôi có quen một vị sếp cứ để dồn đống công việc rồi đến khi cấp bách mới quáng quàng cả lên, căng thẳng thần kinh và lại trút hết mọi sự bực bội lên đầu cấp dưới. Đôi mắt trố lên đầy háo hức, đôi tai chăm chú lắng nghe mọi âm thanh phát ra từ đài. Tôi sẽ nói nhiều hơn về việc nói trước công chúng ở một chương sau.
Cuộc phỏng vấn rất có thể là lần tiếp xúc đầu tiên giữa bạn và ông chủ sau này, vì thế nên tạo thiện cảm ngay từ những phút ban đầu. Ông không bao giờ ngại cười lẫn không ngại lấy bản thân mình ra để chọc cười thiên hạ. Sau đó, Boom-Boom hỏi tôi bảy từ mà trong đời chưa có ai hỏi tôi lần thứ hai.
Những người lính cứu hỏa và nhân viên cấp cứu lay tôi dậy: Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Anh có sao không?! Bản tính linh hoạt, hiểu biết toàn diện, Andrew là một con người rất thú vị. Ba đứa chúng tôi Herb Cohen, Brazie Abbate, và tôi có một cậu bạn cùng lớp tên cúng cơm là Gilbert Mermelstein, nhưng chúng tôi quen gọi là Gilbert bằng cái tên thân mật là Moppo hơn.
Ngừng lại một vài giây, Herb cúi đầu mềm mỏng: Chúng em biết chúng em có lỗi, xin thầy tha thứ cho chúng em. Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh. Anh chàng Larry trong tấm gương kia cũng hoạt bát và đẹp trai…y như tôi vậy, bởi thế chúng tôi trò chuyện rất ăn ý và thoải mái.
Đến câu cuối cùng thì đám đông vỡ lẽ cười phá lên: Tôi đã bị rớt xuống dưới sàn sân khấu, quý vị đừng lo, không hề hấn chi cả. Bạn còn nhớ những lời nói đầu tiên của tôi trên radio không? Những lời chân thật cởi mở ấy giúp tôi vượt qua Nỗi sợ cái micro một cách dễ dàng. Nó tìm hiểu tất cả những việc xung quanh anh…
Ngay cả khi làm việc, tôi cũng không muốn nghĩ rằng mình đang mang áp lực công việc. Thật khó tin đây chính là người đã từng bắn rơi cả thảy bảy chiếc máy bay phát xít Đức trong thế chiến khốc liệt! Vì sao Benny cười? chỉ vì trước đó cậu ta nhìn thấy nụ cười mỉm đầy tinh quái của Burns.
Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu. Phải biết tìm hiểu và đánh giá về người đối diện: Họ có thể hiểu vấn đề đó không, họ có quan tâm đến sự kiện này không… để khơi mào đề tài nói cho phù hợp chứ không bị lạc quẻ. Một người hỏi George: Ông nghĩ gì về những bác sĩ ngày nay?.
Kết quả là: Bài tường thuật trực tiếp kỳ quái nhất được mọi người thông cảm và tán thưởng nhiệt liệt. Nhưng giờ đây khi nói Miễn bình luận, người ta sẽ nghĩ ngay rằng bạn có vấn đề. Tiếp theo đó là những câu trả lời chỉ với một từ.
Nhưng không ai muốn tới đó. Chỉ cần một giọng nói dứt khoát, rõ ràng là đủ. Bob mất trong lúc đang ngủ vào một chiều cuối thu ở Florida, chỉ vài ngày sau khi anh đứng ra tổ chức lần sinh nhật thứ 60 của tôi ở Washington.