Vào buổi sáng thứ sáu, Nott vẫn buồn bã lang thang trong khu rừng già. - Ông cũng như ta đều biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ chỉ mang lại may mắn cho các hiệp sĩ mà thôi. Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh .
Ngươi mất hai ngày mới đến được đây nhưng giờ thì ngươi chỉ còn có một đêm để trở về thôi. Chàng căng người quan sát. Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn.
Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị. Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi.
Đừng lãng phí thời gian ở đây nữa. Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể. Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này.
Giấc mơ giúp chàng quên đi cái khả năng rằng số phận sẽ không mỉm cười với chàng, và may mắn sẽ giúp chàng chọn đúng vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc lên trong vài ngày tới. Một giọng nói ngọt ngào nhưng thâm trầm, mỏng manh nhưng cứng rắn, mời gọi nhưng lạnh lùng. Và việc này thì cần phải có thời gian.
Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn. Cậu chuyện cũng đã giúp tôi thực hiện nhiều quyết định rất quan trọng cho cuộc đời mình. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình.
Jim ngừng lại hít một hơi dài. Khi Nott còn đang trong giấc ngủ chập chờn chờ bình minh đến để trở về lâu đài của mình thì bỗng có một tiếng động mạnh và rất lạ làm anh giật mình tỉnh giấc. Đúng là thật khó mà tìm được vị trí chính xác nơi Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc.
Nắm được bí mật tạo ra sự may mắn, tôi sẽ tiếp tục chinh phục những thử thách khác và tạo nên may mắn cho mình và cho mọi người. Tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện này vì nó đã giúp ích cho chính bản thân tôi. Vì thế Nott lên tiếng chào bà:
Năm phút sau, cơn mưa "may mắn" chấm dứt. Chàng đang làm những gì mình phải làm. Trong khi đó vào buổi sáng thứ ba, Sid - hiệp sĩ áo trắng - cũng có cùng suy nghĩ như Nott.
Điều này khiến anh cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ hãi này còn tồi tệ hơn cả lần anh vừa nói chuyện xong với thần Gnome. Nói xong, Bà chúa hồ chợt biến mất trong sự kinh ngạc của Sid. - Cách đây vài dặm có một vùng đất hoang chưa hề được sử dụng.