Bác gọi xuống ăn sáng mấy lần bạn cứ lờ đi. - Thì ông hãy quên tôi và cuộc gặp gỡ này đi. Bây giờ bác đang trăm mối lo.
Và từ đó, có cả những sự so sánh nghiêm túc. Vì cô người cá trong tivi đang ngậm cái đuôi nó. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài.
- Xin ông bớt mỉa mai cho. Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc. Nhưng khi bằng tuổi nó, tôi hiểu biết và tinh tế hơn.
Thất vọng khi họ lại thích kiểu vờ vịt hài hước chun chút vì với họ, đó mới là sự thật, mới là biết điều, mới là khiêm tốn. Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi. Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động.
Không chào mẹ à? Không biết mẹ có thấy một giọt nước mắt của tôi trào ra không. Trong lúc tập, gặp một người quen nữa. Rút kinh nghiệm nhé con.
Nhưng nhà văn đọc được trong mắt nàng: Đừng giấu em điều gì anh nhé. Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi. Những gì dành cho ngòi bút, em đã dành cả cho anh.
Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn. Hay mình bảo: Tùy đồng chí hiểu. Bây giờ, đầu óc không đủ năng lượng để phân tích rõ ràng, tạm gộp nghệ thuật và sáng tạo là một vậy.
Nhưng tôi không ân hận về chuyện này nên tôi không muốn thế. Chiều nay bạn đi đá bóng với thằng em về. Mà phần lớn vì bạn mất tự do.
Bạn được thêm một người đối xử dịu dàng. Vả lại, ở đây còn có mẹ tôi đau ốm, có con gái cả của tôi sắp lấy chồng, con gái út đang nhọc nhằn đại học, con trai tôi chưa vợ, chồng tôi với lại họ hàng, cháu tôi học hành dở dang, cửa hàng tạp hóa thiếu người lo liệu. Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan.
Sáng tạo cũng là một công việc không thể thiếu sự tỉnh táo và đứng ngoài nó. Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu. Vẫn chứng nào tật nấy.