“Nó cần phải là một bản tuyên ngôn. Cả Apple III và Apple Lisa đều thất bại từ trong trứng nước. Nhân viên của công ty mới - Joanna Hoffman nói rằng “Jobs thật sự tức giận, ông nhắm vào thị trường giáo dục - một mảng rất mạnh của Apple đơn giản chỉ vì lòng thù hận.
Tại Pixar, đó là một công ty chỉ gồm toàn các tuyển thủ hạng A. Vài tháng sau Rubinstein đã có thể tìm được một màn hình LCD nhỏ phù hợp và một pin xạc Li-poly(^^). “ông ta không trả lời được các câu hỏi, không biết là mình đang nói về cái gì, và cũng không cho thấy chút tự tin nào.
Sự tò mò rất quan trọng. Jobs lái chiếc xe Mercedes màu bạc của mình đưa Hertzfeld đến trụ sở làm việc của nhóm phát triển Macintosh. Kết quả, nó trở thành bài nói chuyện đơn giản và rất thân tình, mang dấu ấn mộc mạc và cá nhân như một sản phẩm hoàn hảo của Steve Jobs.
Nhưng ông đã bác bỏ ý kiến đó. Woolard nhấc điện thoại và gọi cho Jobs, người ông chưa từng gặp. (Doanh thu của nó cũng đánh bại Hoàng tử Ai Cập.
Andrea Cunningham, một nhân viên của hang Regis McKenna đang phụ trách mảng quan hệ công chúng của dự án này thì nói rằng “Có thể ông ấy làm như vậy vì cảm thấy có lỗi. Trong vài năm mối quan hệ cha con họ cứ như một trò chơi nhào lộn với những đợt lao xuống cứ kéo dài vô tận bởi sự cứng đầu của cả hai. Jobs chưa từng thực hiện việc này và sẽ không bao giờ muốn làm thế.
Bạn có thể nắm lấy chiếc quai xách nhỏ nhắn đáng yêu của nó và nhấc ra khỏi chiếc hộp màu trắng thanh lịch, cắm nó thẳng vào chiếc ổ điện trên tường. Jobs mặc cả một lúc với từng chi tiết về tài chính, và thiết kế, trước khi thực sự chấp nhận thỏa thuận. Tâm trí của tôi bùng nổ với những ý tưởng, thường muốn loại bỏ tất cả mọi thứ khác.
Cái cớ ban đầu là mời Jobs tới Delaware để gặp các nhà điều hành của DuPont. Đó là phong cách của ông. " ông cũng trách móc việc Jobs gọi ông là một kẻ kém cỏi sau lưng.
, sở hữu Wall street Journal, New York Post, cCing rất nhiều tờ báo trên khắp thế giới, Fox Studios và Fox News Channel. “Tôi có thể vào và gặp Laurene không?” ông hỏi. Thay vì đẩy sự việc lên đỉnh điểm, ông ta đề nghị Jobs tiếp tục giữ chức chủ tịch.
Tambourine Man trong Liên hoan nhạc dân gian Newport năm 1964 (chương trình yêu thích của Jobs) và một phiên bản nhạc mộc (acoustic) của bài Outlaw Blues từ năm 1965. Chúng tôi quan tâm tới điều gì hơn? Chúng tôi thích đống quần áo được xử lý trong bao lâu hay cảm giác quần áo mềm mại hơn và bền hơn? Chúng tôi dành khoảng hai tuần để nói về vấn đề này, trên bàn ăn mỗi tối. Nhưng như lời Ive lí giải sau này thì: Hồi đó, người ta không mấy thoải mái với công nghệ.
Cuối cùng, ông cũng miễn cưỡng ưng thuận. Chúng tôi cần thực hiện sự biến đổi này, bởi đó là cái mà Clayton Christensen gọi là “thế tiến thoái lưỡng nan của người tiên phong,” trong đó những người phát minh lại thường là người cuối cùng thấu hiểu được nó, mà chúng tôi thì chắc chắn là không muốn bị bỏ lại đằng sau. Wozniak nói rằng “Tôi nghĩ Steve cần số tiền đó và vì vậy, ông ấy chỉ đơn giản là không nói cho tôi biết sự thật”.