Vì thế, ông tuyên bố rằng ông mới là nhà phát minh thực sự của máy điện thoại. “Vậy năm nay cụ bao nhiêu tuổi ạ?” Để lớn lên, vượt khỏi cái vỏ bọc cũ kĩ của mình, chắc chắn ta phải nếm trải sự đau đớn.
Nếu ta không chuẩn bị trước khả năng gặp phải thất bại, thì đừng ghen tị với người có những cái hơn ta trong cuộc sống. Người at không thể né tránh sự thật là mình có thể đưa ra những quyết định sai lầm. Sau đó,ông ta lến kế hoạc 100 năm về kinh tế và thương mại của Nhật Bản.
Họ bảo ông rằng tiền hoa hồng quá cao, thời cuộc quá bất ổn và vị trí không thuận lợi. Cơ hội dù tốt cách mấy không bao giờ đem lại sự an toàn. Tôi rơi vào địa ngục tình cảm.
Ở tuổi 22, ông trở thành thị trưởng trẻ nhất của tỉnh ông nhưng sau 7 tháng điều hành chính quyền tỉnh, ông bị truất quyền vì tính đến ngày bầu cử, ông còn thiếu 19 ngày nữa mới đủ tuổi theo qui định. Ông bị buộc phải bỏ ra một năm để ôn lại các thứ tiếng và các môn khoa học tự nhiên ở trường dự bị đại học. Ở đại học Oxford, ông là một sinh viên mà sự siêng năng còn vượt trội hơn cả tài năng.
Thành công phụ thuộc vào sự bền bỉ của ta. Nhưng việc cố gắng chung sống với nhau về sau lại làm nảy sinh vấn đề”. Thật ra giá trị của thất bại cao hơn hẳn giá trị của thành công.
Nhưng tôi lại nghĩ, cùng lắm những người như thế chỉ có thể là người thắng cuộc “tệ hại” chứ không thể là người chiến thắng “vĩ đại”. Vì vậy mà ở tuổi 21, sau khi học song ở y khoa thì ông tình nguyện làm việc ở khoa ngoại. Ở tuổi 28, bà phải cắt bỏ phần tử cung còn lại vì bác sĩ đã mắc sai lầm nghiêm trọng khi cắt bỏ nhầm một phần tử cung của bà.
Ta sẽ dùng nó làm cho sự đau khổ biến mất khỏi cuộc đời bà”. Vì thế, ông tuyên bố rằng ông mới là nhà phát minh thực sự của máy điện thoại. Thứ hai,không ai biết đến tôi.
Vậy liệu sự thất bại có giá trị hay chẳng có ý nghĩa gì cả? Nếu thật sự là thế, tại sao nó lại hiện diện trong cuộc đời của tất cả những vĩ nhân, mà qua sách vở tôi đã may mắn biết đến tại sao càng chịu nhiều thất bại, họ lại càng trở nên vĩ đại hơn? Vậy xét cho cùng thì thất bại cũng không tệ lắm! "Ngựa vẫn còn được sử dụng mãi,còn ô tô chỉ là một món trang sức-một mốt nhất thời".
Để các cơ bắp của chúng ta phát triển, chúng ta phải luyện tập. Chỉ có một cách duy nhất. Ngày nay, xã hội loài người dường như bận tâm với việc kiếm việc làm.
Bạn có thể chọn cách còn lại là lo lắng về việc đó suốt cả tuần lễ cho đến khi bạn có thể đón được chuyến bay trở về. Tương lai của hai người bạn đồng đội với tôi đã bị vết nhơ. Vì mải mê theo đuổi bằng cấp đại học mà họ đã cho con họ ra nước ngoài học đại học.