Jim không muốn tiếp tục kể thêm về chuyện mình nữa nên quay sang hỏi Max: Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể. Tôi đã ra đi và không bao giờ trở lại.
Hễ có dịp là tôi lại hỏi bất cứ người nào đang dùng giỏ xách da về những điểm mà họ thích cũng như không thích khi dùng nó. Vì vậy hãy để ta yên. Cả hai đều im lặng, suy nghĩ của họ còn đang mãi đắm chìm vào câu chuyện thẩn thoại kỳ lạ nọ.
Chàng ngồi xuống sát ngay mảnh đất của mình chăm chú nhìn và chờ đợi. Ngươi không cần sự chấp thuận của ta. Đối với những người chỉ tin vào vận may thì việc tạo ra những điều kiện để được mya mắn xem chừng thật ngớ ngẩn.
Tiếng thì thầm nổi lên khắp nơi. Chàng ngồi xuống sát ngay mảnh đất của mình chăm chú nhìn và chờ đợi. Đôi khi những yếu tố chính lại có thể được tìm thấy trong những chi tiết tưởng chừng như rất vụn vặt.
Ông không biết phải nói gì để chia sẻ với người bạn thiếu thời trước tình cảnh này. Cậu chuyện cậu kể đã đến với tôi bởi vì tôi đã đi tìm nó, dù tôi không ý thức là mình đang làm như vậy. Nhưng nếu chàng làm ngay bây giờ thì chàng sẽ có thêm một ngày trống nữa và biết đâu nó sẽ giúp thêm gì cho chàng thì sao.
Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không bay hơi thì hồ sẽ bị ngập nước, và nếu hồ quá đầy nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối, hoa quả, và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Anh biết rằng ở khu rừng Mê Hoặc, tất cả các sinh vật và ngay cả rất nhiều loài vật không có sự sống khác cũng biết nói. Đám lá ấy mơn man thật nhẹ bàn tay ông như muốn mời gọi sự chú ýcủa ông.
Sau đó Nott chợt nhớ đến Sid và anh cảm thấy vui hơn một chút. Chắc là mình phải làm gì đó chứ - không có gì trên đời này tự đến cả. chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ?
- Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao. Xa xa một chút, Nott thấy Sid đang nằm nghỉ với thanh kiếm trên tay, kế bên là con bạch mã được buộc vào một gốc cây đang canh chừng giấc ngủ cho Sid. Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi.
Khi xong việc, Sid nằm xuống nghỉ lưng. Nott bắt đầu ý thức được sai lầm to lớm của mình. - Khoan đã, khoan dã - Nott chen ngang - Ta không quan tâm đến những vấn đề của ngươi.
Tôi tìm cậu với niềm tin rằng cậu sẽ truyền nghị lực và niềm tin cho mình. Tôi luôn có trách nhiệm về tất cả những việc diễn ra quanh mình. Có thể anh sẽ gặp may thì sao!