Không khó để biết vì sao Watson nhấn mạnh như vậy. Tôi không phải là một người thông minh, nhưng tôi khôn khéo ở những vấn đề nào đó và luôn luôn đeo đuổi chúng. Nhưng sự kiện lễ công bố Mark I tại Đại học Harvard đã có một chuyện khiến Watson nổi giận.
Thật ra, Tom chỉ thấu hiểu cha mình khi Watson qua đời. Business Week Online số Một gương mặt rất khác của sự thất bại.
Nhưng vào những thời điểm quan trọng, ông vẫn thường dùng phương pháp trực quan. Đến trước Lou Gerstner thì tình trạng trở nên thái quá với căn bệnh duy lý trí xuất hiện. Watson chưa bao giờ biện minh cho công việc hủy diệt đối phương vào thời kỳ mà ông chẳng qua là kẻ học việc, đầy nhiệt huyết và dễ bị lợi dụng.
Và ông đã cho những nhân viên thấp kém một vị trí quan trọng trong một chuỗi của bất cứ hoạt động kinh doanh nào. Đây là lúc có hai sự kiện quan trọng diễn ra trong đời ông. 000 vào năm 1970 so với
Nỗi hoang mang, lo sợ theo sát các nhà lãnh đạo cấp cao của IBM khi các đối thủ đang tiến gần. Ông đã tự nhiên trong lòng vì con người mà hình thành nên vô số thuật lãnh đạo và cuối cùng là đạo lý của nhà lãnh đạo. Watson bất ngờ gửi trả huân chương cho Hitle và công bố bức thư gửi cho Hitle.
Ngày nay, không ai không biết chính IBM là những nhà nghiên cứu và phát triển hàng Cái Watson muốn là tinh thần đi đầu, ông muốn một chỗ đứng trong những trào lưu mới. Cơn giận của ông chưa nguôi suốt cả thời gian dài sau đó.
Một lần khác, Watson nói với chính các công nhân: Có một điều quan trọng là sự hợp tác và Muốn có gì đó để nói với người khác và làm cho người khác lắng nghe mình bạn không thể không thu thập thông tin mà đọc là một cách phổ biến. Rồi tòa án cũng tuyên bố mức án như vậy.
Lúc này là những năm 1890. Ông rất thân thiết với những nhân viên thường nhưng lại luôn gây khó dễ cho trợ lý của mình. Watson chưa bao giờ biện minh cho công việc hủy diệt đối phương vào thời kỳ mà ông chẳng qua là kẻ học việc, đầy nhiệt huyết và dễ bị lợi dụng.
Ông chẳng khác nào một cái kim phút trên bức phông đồng hồ đó. Một bức hậu cảnh quá hoàn hảo. Đời sống phục hồi và người ta đổ xô đi tìm sản phẩm mới của thời bình.
Watson đã xúc động khi đọc những dòng thư của người con trai chỉ mê bay trên trời và sợ hãi việc quản lý IBM: Nếu cha muốn, con sẽ về làm việc cho IBM. Trong khi đó, thú sưu tầm của ông lại là ô-tô. Vết thương đó không phải là khoản lỗ nặng nề mà là công ty đã xa rời triết lý kinh doanh của nó.