Người ta đặt tôi ngồi xuống một cái ghế quay. Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe. Câu hỏi rất rõ ràng.
Nếu không thích thì tốt nhất đừng đi. Bạn có hay sử dụng tranh ảnh minh họa cho bài nói của mình không? Nếu biết sử dụng đúng lúc thì chúng sẽ rất có ích. Tôi nghĩ phong cách nói của tôi có nét tương đồng với phong cách của Cavett.
Bạn chỉ có thể tự tin ở chính mình và tạo được lòng tin nơi người khác khi bạn chân thật. Hãy cẩn trọng nếu muốn dùng một cách nói tân thời mới mẻ nào đấy. Đừng dại dột gây nên không khí căng thẳng hay ngượng ngùng vì những điều cấm kỵ mà bạn đề cập không đúng chỗ, đúng đối tượng.
Rồi tôi lại vặn nhạc lên… và vặn nhạc xuống. Herb dấn thân vào hàng trăm cuộc thương lượng đàm phán nóng bỏng, mà thân chủ là những tập đoàn mang tầm cỡ quốc gia lẫn quốc tế. Bởi thế, nếu một cúc áo của bạn chưa cài, khán giả sẽ nhìn thấy.
Tôi chưa từng nói trong dịp nào long trọng như vậy, khán giả của tôi vốn chỉ là những đứa bạn choai choai trong lớp. Tuyệt đối không nên thao thao bất tuyệt mà chẳng đoái hoài gì đến cảm nhận của người khác. Chúng cho thấy bạn ở thế chủ động, bạn có trình độ cao, bạn am hiểu nhiều thứ, và nhất là chứng tỏ bạn đã có nghiên cứu ít nhiều về ngành nghề này.
Bài nói của bạn ngốn bao nhiêu thời gian? Chỗ nào cần lên giọng? Chỗ nào cần xuống giọng? Lúc bắt đầu có cuốn hút và khi kết thúc có khái quát lại vấn đề không? Sơ sài hay sâu sắc? Bạn đã thật sự cảm thấy tự nhiên và thoải mái khi nói hay chưa? Nếu cần hãy tập nói trước với người thân của bạn và nhờ họ góp ý. Thích nhất là được nắm tay cha tung tăng xuống đại lộ Howard, rồi đến công viên Saratoga. Trong tâm trí không tỉnh táo này, làm sao biết nên hay không nên nói những gì.
Đây là một ca khúc nổi tiếng vào thời niên thiếu của tôi. Vấn đề là ở chỗ, nếu bạn không lắng nghe người ta nói thì người ta cũng đâu có nghe bạn nói. Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình.
Vì vậy trong những chương trình của tôi, tôi luôn muốn các vị khách mời của mình nói thật nhiều, thật nhiều về chính họ. Chúng ta hãy thử tìm hiểu hai câu chuyện thú vị dưới đây của họ: Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30.
Mà từ nào cũng chỉ có một âm tiết: Có. Ồ, đúng rồi, quả bóng! Thứ hai là tầm quan trọng của sự mạnh mẽ, quyết đoán.
Tôi không hề quan tâm đến chuyện tiền bạc. Bạn sẽ không bao giờ phải bất an hay hối tiếc. Và cậu ấy đã vô cùng thành công.